(Thơ Phạm Thu Nga)
Người thuyết minh ở Ngã ba Đồng Lộc
Mũ tai bèo, quân phục sắc xanh
Trầm lắng, bi hùng, anh kể về thời chiến tranh
Về mười đóa xuân đời bất tử
Các chị nằm đây trên đồi lộng gió
Nghe ngàn thông ru giấc ngủ yên bình
Nghe đất thiêng đang mướt một màu xanh
Nghe hiện tại rưng rưng nhớ một thời lửa cháy…
Lời anh kể đưa chúng tôi về thời chiến tranh
Khi giặc Mỹ điên cuồng gây tội ác
Ngã ba bình yên đạn bom thù cày nát
Máy bay rú gào xé rách khoảng trời xanh
Mười cuộc đời trong trẻo tuổi thanh xuân
Vượt lên đạn bom bằng tiếng cười con gái
Mười suối tóc xanh, mười tâm hồn trẻ mãi
Bàn tay thon nối tiếp những con đường…
Tiếng hát người dẫn chương trình ngân trong những trái tim
Lời ca nghẹn trong tiếng gào gọi bạn
Đồng đội chia nhau hòn tên mũi đạn
Lúc ra đi ai chín bỏ làm mười?
Đồng Lộc thân yêu ơi!
Hố bom thù còn đó
Dấu tích chiến tranh một thời máu lửa
Tượng đài hiên ngang dõi bước ta về
Đồng Lộc anh hùng thắm mãi tên quê.
Hôm qua - hiện tại – mai sau
Những câu chuyện nối nhịp cầu thời gian sẽ còn mãi mãi
Giữa bề bộn toan lo trong dòng đời mê mải
Phút nhận ra mình trước Đồng Lộc hôm nay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét